Khinh chê rao nói lỗi người xuất gia là tự hại mình
************************
* Kinh Phạm Võng Bồ Tát Giới nói: "Nếu Phật tử nào, tự miệng rao nói tội lỗi của Bồ
Tát xuất gia, Bồ Tát tại gia, Tỳ Khưu, Tỳ Khưu Ni; hoặc bảo người rao
nói tội lỗi; hoặc từ nhân, từ duyên, từ cách thức, cho đến từ nghiệp,
rao nói những tội lỗi trong Phật pháp; Phật tử này phạm Bồ Tát Ba La Di
tội." Lại nói: "Nếu Phật tử tự phô dương tài đức của mình mà dìm chê
điều hay tốt của người, làm cho người bị khinh chê; Phật tử này phạm Bồ
Tát Ba La Di tội." Lại nói: "Chúng sanh mỗi ngày ba nghiệp tạo vô lượng
tội, nhứt là khẩu nghiệp." (Đại lược)
Đức Thế Tôn từ bi chỉ
đường tội phước rõ ràng, mà hàng Phật tử chúng ta bởi quá si mê, nên có
nhiều người đã lãng quên; vì lòng tật đố thị phi, gây biết bao khẩu
nghiệp!
* Trong Kinh Đại Tập, Như Lai bảo: "Nếu hàng vua quan
đánh mắng người xuất gia giữ giới hoặc phá giới, sẽ mang tội đồng như
làm cho trăm ức thân Phật ra huyết. Nếu thấy người mặc áo cà sa, không
luận kẻ giữ giới hay phá giới, nên sanh tâm tưởng như Phật."
Kinh Đại Tập đã nói như thế, thì hàng Phật tử xuất gia cho đến tại gia
nếu có lầm lỗi, tất sẽ chuốc lấy khổ báo riêng về phần họ, ta chỉ sanh
tâm thương xót chớ không nên khinh chê. Niệm tôn trọng thương xót khiến
thêm lớn phẩm lành, tâm khinh mạn chê bai, lại đi vạch nói việc thi phi
của người, chỉ tổn phước đức mình, và đa mang phần khổ lụy! Cho nên
người biết tu, hằng thủ phận, lo xét ngó vào mình để tự sửa chữa. Trái
lại, mình còn nhiều lầm lỗi mà không xét nghĩ, lại đi vạch nói chê bai
người, là kẻ chưa ý thức về việc tu.
Cổ ngôn có câu: "Ngã khuy
nhơn thị họa, nhơn khuy ngã thị phước." Câu này hàm ý nghĩa: "Ta làm tổn
người là họa, người làm tổn ta là phước." Đối với người tu, khi bị kẻ
khác thị phi khinh báng, nên sanh tâm nghĩ rằng: kẻ ấy là người đem
phước đến cho mình. Tại sao thế? - Bởi chúng ta từ vô thỉ đến nay gây ra
tội chướng vô biên, nếu bị một lời khinh chê, tất được giảm bớt một
phần tội nghiệp. Đó chẳng phải là điều phước lợi cho mình ư? Còn kẻ
khinh báng tất sẽ chịu quả khổ, ấy là lẽ dĩ nhiên; bởi họ mê lầm tự
chuốc lấy tai họa.
(HT. Thích Thiền Tâm)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét