Tất cả việc
làm của Phật giáo đều tập chú vào lợi ích cho chúng sanh. Chúng sanh là
đối tượng duy nhất của Phật giáo. Thế nên sự truyền bá của Phật
giáo vì lợi ích chúng sanh. Nếu không vì lợi ích chúng sanh, sự truyền
bá ấy là vô nghĩa lý. Chúng sanh ở đây là những người hiện có mặt,
nghe hiểu được những lời giáo hoá. Chúng ta đừng hiểu chúng sanh là những
âm hồn, những kẻ chết. Nếu Phật giáo sống với kẻ chết, thực chất
Phật giáo đã chết mất rồi. Thế mà gần đây có một số Tăng, Ni đưa
Phật giáo đi vào cõi chết. Tăng, Ni xuất hiện đông đủ chỉ ở những
đám ma chay. Phật sự quan trọng của Tăng, Ni là đưa ma cúng đám. Ðó là
nét bi thảm đang xuất hiện trên hình ảnh Phật giáo Việt Nam. Cần nói một
câu chính xác hơn: "Phật giáo độ sanh, không phải độ tử."
Nếu ai cố tình đem Phật giáo vào cõi tử, chính là kẻ làm hoại diệt
Phật giáo.
Chủ yếu
Phật giáo độ sanh một cách thiết thực, người môn đồ Phật giáo phải
thấy rõ điều này. Tất cả hành động, mọi cuộc tổ chức đều nhằm
thẳng giáo hoá chúng sanh, bằng con đường từ bi giác ngộ. Ðem hạt giống
từ bi giác ngộ gieo rắc trong lòng mọi người là truyền bá đạo Phật.
Ngược lại, đem tình cảm mê tín gieo rắc trong lòng tín đồ, thử hỏi
đây là truyền đạo gì? Vì giải thoát cho mình cho chúng sanh, nên chúng ta
đi tu, tại sao chúng ta trở thành kẻ chiều chuộng phục vụ tín đồ để
được cơm ăn áo mặc? Quả là điều sai đạo lý không hợp với chánh
pháp, chúng ta phải gan dạ đập tan những tập tục sai lầm ấy, đem lại
con đường tu hành cao thượng thanh bai cho chính mình và huynh đệ mai sau.
Trọng trách của chúng ta không phải đóng khung trong một nhóm bổn đạo,
mà phải đem đạo giác ngộ giải thoát lại cho toàn thể chúng sanh. Làm
được như vậy mới đúng tinh thần Phật giáo độ sanh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét